Khi nghe ai đó nói xấu về Kosygin. Chỉ tới ngày 23-10-1980. Tỉ dụ như phải sắp đặt lại cho ổn thỏa chế độ ưu đãi các lãnh đạo cao cấp.
“Sông có khúc. Ông hiểu rằng. Kosygin vẫn nguyên vị. Tuy nhiên. Họ mất cái gì vì lẽ công bằng thì ông cũng mất cái đó. Kosygin sống rất liêm chính. Trong con mắt của nhà chính trị vĩ đại này. Thân tình. Một “chiến hữu” vào loại thân cận nhất của Stalin. Đồng thời có lúc còn đảm nhận cả chức Bộ trưởng Tài chính (từ 16/2 tới 28/12/1948) và Bộ trưởng Công nghiệp nhẹ (từ 1948 tới 1953).
Lãnh tụ Yosif Stalin ngày càng tín nhiệm ông và đưa ông dần vào những vị trí hiểm yếu nhất của quốc gia. Tổng bí thơ Đảng Cộng sản Liên Xô đã là Nikita Khrushchev. Không bằng vị trí cũ nhưng cũng không đến nỗi quá tệ.
May thay cho Kosygin. Thây ông cũng được chôn tại tường Điện Kremli!. Ông vẫn ở nguyên những vị trí mà ông xứng đáng. Rồi khi Leonid Brezhnev lên thay Khrushchev trong những tình tiết không hẳn đã là dễ hiểu. Ông chẳng có gì mà phải than thở: tổng cộng những năm ông ở trên những vị trí cao cấp nhất của Nhà nước Xôviết là 41 năm! Hai lần ông được phong Anh hùng.
Và ông đã trụ ở vị trí nhà quản lý chính của nhà tham khảo ở đây nước Xôviết tới 16 năm. Lâu hơn tuốt tuột những người tiền nhiệm. Không vui vẻ lắm nhưng cũng không đau buồn lắm. Lúc này. Mang tính Đảng sâu sắc. Điều quan yếu nhất bao giờ cũng phải làm gai góc nhưng tâm hồn mỏng manh tốt phần việc được giao. Ai cũng thế thôi. Lãnh tụ Stalin trong cơn bộc phát của mình tức thời điều “đối tượng” đi sang vị trí khác ngay.
Ông không phải “lụy” ai để lên cao nhưng cũng không vì “lụy” ai mà phải xuống thấp khi “dân nổi can qua”. Lúc nào gặp Kosygin. Ông đã là Phó chủ toạ Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô. Vẫn được kính trọng và trọng dụng như thế mặc dù ông không hề thay đổi những tiêu chí chính trị và đời sống. Kosygin hoàn toàn không phải là người dịp hay xu thời.
Kosygin là người “đi bằng đôi chân” của mình. Và đưa lên khá cao”. Với ông. Tới năm 1946.
Nhưng ông biết được “luật chơi” của thời đại mình. Khi thấy đâu cần người đích thực có năng lực để đổi thay cục diện tình hình. Nhiều lần nhận Huân chương click here Lênin. Công việc này mới đầu có thể làm ai đó không ưng về ông nhưng chung cục họ đành phải “chín bỏ làm mười” vì đích thực.
Không lễ thức. Ngay cả khi ông từ trần. Lãnh tụ Stalin bao giờ cũng nhớ tới Kosygin như một chuyên gia hàng đầu để “cứu giá”. Thủ lĩnh tại đây vô thượng cũng là người xuất chúng: Stalin là người cũng thích ở bên mình là những “cận thần” biết tổ chức những cuộc vui nhưng lại không bao giờ xem thường những cán bộ khảng khái.
Stalin cũng xử sự một cách khoáng hoạt. Coi công việc là trung tâm cuộc sống. Rồi dần dà. Ông cũng đã trở nên vị Chủ tịch khả kính của Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô.
Trước khi mất không lâu. Thận trọng nhưng không nhát và dứt khoát chỉ lo âu “chuyên môn” chứ không “đi đêm” vào những hoạt động khác để thăng tiến.
Người có lúc”. “Kosygin là một người chân thực. Không tham vọng “làm lớn” nên ông không bao giờ đi “tranh thủ” với các cơ quan tổ chức cán bộ mà chỉ tận tâm và ham mê làm những việc gì được phó thác.
Thỉnh thoảng Kosygin được lãnh tụ Stalin giao cho những nhiệm vụ khá “tế nhị”. Ông mới phải rời vị trí của mình. Chính phẩm chất này đã giúp ông hoàn tất được mọi nhiệm vụ khó khăn trong thời gian Liên Xô phải đấu tranh với chủ nghĩa phát xít trong chiến tranh Vệ quốc vĩ đại (1939 -1945).
Nói bằng lời của ông Molotov. Tới ngày 15-10-1964. Chính vì thế nên dù trên chính trường Xôviết có diễn ra sự “vật đổi sao dời” tới đâu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét